Nga làm bộ càu nhàu, bước đi, để Thúy An thấy chị minh không muốn gặp chàng.
- Chú Tuyên, Nga nói với dáng thân thương, tình tứ.
Tuyên là bồ của Nguyệt, nhưng hình như chàng cũng trẻ tuổi hơn. Tối nay chàng diện thật kẻng, nên trông chàng càng trẻ trung hơn. Thúy Nga... động lòng... Nàng muốn đoạt người yêu của mẹ, vì bà đang đi chơi với Lý. Bà thì thừa mứa, trong khi các con thiếu thốn tình yêu... Đến như Thúy Diễm chàng cũng đã ngủ qua rồi, cũng vì Diễm khoe với nàng về tài nghệ của Tuyên, nàng mới dám:
- Sao chú đến giờ này? May mà' mẹ cháu vừa ra khỏi nhà với một người tình...
Tôi thấy, vì đứng trước nhà cả ba tiếng đồng hồ. Cô Nga đẹp quá. Nhất là đôi mắt. Không ai có thể làm ngơ được...
Nga cúi xuống, vờ thẹn thùng, mắc cỡ. . .
- Mình đi đâu một vòng, hay đứng đây có tiện không?
- Thôi, đi một vòng làm gì, mà đứng đây thì gió lạnh. Hay anh vào phòng em . . . ngồi chơi . . . đi anh . . . Tuyên sướng rung người vì Nga đã tự động đồi cách xưng hô anh em thay vì chú cháu như lúc nãy.
- Khoan, Nga đợi tôi ra xe mang thức ăn vào, chúng mình cùng ăn. Chắc Thúy Nga chưa ăn tối.
Rồi chàng ra xe và vào phòng Thúy Nga, tự nhiên như Nga là bồ chàng chứ không phải là Nguyệt.
Chàng đặt lên bàn một con gà quay, với xà lách, và một chai rượu chát. Chàng khệ nệ với Thúy Nga:
- Em ăn đi. Con gái lớn mà chẳng ai chăm sóc hết. Cần cái gì cứ cho anh biết. Sẽ có đủ thứ cho em, kể cả xe hơi riêng để đi học...
Thúy Nga đói bụng lắm, vì chiều nay nàng vừa ra bốn lần. Nàng ăn như gấu, và uống rượu hết ba ly... Rượu vào, Thúy Nga lờ đờ, nhìn Tuyên mà tương là người yêu... Nga nói:
- Tắt hết đèn để nhìn trăng lên ngoài vườn đẹp hơn nhé anh? ...
- Cũng được. Nhưng em thay áo dài đi. Hình như e ai đi đâu mới về , giờ này vẫn còn mặc . . . ?
Thúy Nga đứng chập choạng, vào phòng tắm rồi trở ra với chiếc áo ngủ mỏng dành, không áo lót, không xì líp Tuyên trố mắt nhìn người đẹp, nhìn đến không . . chớp. Đèn trong phòng được tắt ánh trăng vào. Ở bờ cửa sổ, vào bức tường, vào giường ngủ của Thúy Nga.
- Ừ nhỉ. Trăng đẹp và hữu tình quá.
- Cho em ly rượu nữa đi anh.
Nga lã lơi ngồi cạnh Tuyên. Nàng ngã người vào chàng, mắt lờ đờ. Hơi rượu bốc lên ngào ngạt. Tuyên cứ tưởng nàng còn trinh:
- Mười chín tuổi mà em chưa biết ái tình là gì thì uổng thật. Gái đời bây giờ phải văn minh, tiến bộ chứ. Ít ra cũng có một người tình, để đi chơi đó đây. . .
Nga đưa tay bá cổ Tuyên gần sát xuống phía dưới:
- Thì em đang có đáy, uống với em hớp rượu vang đi anh.
Tuyên đưa môi uống, và hớp chót, chàng sú cho Nga. Nàng đưa môi hứng, rồi uống ừng ực.
- Bồ này, có thể cưng em mỗi ngày vài lần không? Nga hỏi.
Thế nào là cưng hả cô Nga?
- Hừm, thế mà cũng làm tàn dậy đời. Cưng là... làm tình, là ân ái, là mí nhau cho sướng cả đôi bên chứ còn là gì nữa...
- Chết, cô làm ơn nói nhỏ. Nhỡ có ai ngoài nghe lén thì nguy.
- Đâu có ai. Kể cả chúng mình có thoát y, cũng không ai thèm nhìn... Cởi đồ cho em đi. Cả anh nữa, trời nóng quá. Đi anh...
Tuyên từ từ chớ không dám vội, chàng cởi áo cho 'Nga. Trời ơi hai trái vú của nàng dẹp lạ lùng. . . chàng cho tay xuống cởi luôn chiếc quần màu hồng. Dù ánh trống không rõ, chàng cũng thấy hết chòm lông đen sì của Nga. Chàng cúi xuống hôn đôi ngực.
- Sao không thấy anh cởi của anh? Cởi di. Đêm nay ở lại vui chơi với em cho đến sáng. Một, hai, ba bốn lần gì cũng được...
Tuyên cởi áo veste, rồi sơ mi, và thắt lưng thì Nga đã cởi cho chàng. Chàng chỉ còn cái xì líp trắng xóa bong bóng mập mờ.
- Em nằm cho ngay ngắn lại, Tuyên nói. Nằm như thế rơi xuống đất bây giờ...
Thúy Nga nằm ngay lại. Thân thể nàng lỏa thể, không một mảnh xiêm y. Hơi thở vẫn vang lên mùi rượu chát. Tuyên cởi luôn xì líp và trèo lên giường nằm bên cạnh Thúy Nga.
- Em say phải không? Nga. . .
- Cái gì em mà say hả. Uống ba chai nữa cũng chả thấy gì.
Nàng quay sang Tuyên gác chân lên chàng. Con cặc Tuyên tự nhiên chồng ngược, hùng hổ. Nga nắm cặc hỏi:
- Cái này anh đã gần mẹ mấy lần?
Tuyên bi hỏi khó, chàng âm ừ cho qua chuyện:
- Một năm vài lần, mà không hạnh phúc tí nào.
- Không hạnh phúc mà ngày nào anh cũng đến ? ? ?
- Đến để chuyện trò, với lại đến để. . .
- Để gần con Thúy Diễm? phải không? Có sướng không?
- À cũng thích sơ sơ. Nếu thích trọn vẹn anh có phải nhọc công tìm em làm chi.
- Tìm em vì em lớn hơn Diễm, biết đời hơn Diễm, phải không?
- Chắc thế. Mà nhất là em đầy đủ hơn Diễm. Vú Đến lông. . .
- Chưa nhìn làm sao anh thấy được?
- Cho nhìn nhen? Ngay bây giờ nhen?
Thúy Nga không nói. Chàng xuống hôn hôn Nga túy lúy Hai chân Nga giang ra, một cái gối kê dưới đít nàng. Mu lồn vời vợi... Tuyên tha hồ .hôn, bú, làm gì cũng được. Nàng la lớn lên:
- Tuyên ơi... Diễm nó nói tài nghệ anh cao cương lắm. Đêm nay hãy thi thố cho em được lên thêm đang nhen. Bé giờ đây là lần đầu... em chưa biết...
Nàng dấu biệt chiều hôm đó đã ra bốn lần với anh tài xế Tuyên bú hột le của Thúy Nga, làm bụng nàng giựt lên bưng bưng.
- Đó Tuyên ơi, em đang bay lên thiên đàng đây. Hột đó là hột gì mà làm ngất ngây đến thế? úi trời ơi, anh cho lưỡi rà hai mép của em nửa hả anh, anh không gớm sao? Trời ơi. Đừng anh ơi, đừng cho ngón tay vào.
Hả hai ngón. Trời ơi, anh làm cái gì đó. Anh ngoáy lên hả? Giết chết luôn đời em đi anh Tuyên, đừng cho sống. . .
Tuyên dùng tối đa hàm râu con kiến của chàng làm cho Thúy Nga mê man. Trong ba chị em, chàng chịu nhất là Thúy Nga. Râu chàng rà mạnh hai cái beng. Rồi lười chàng tiến vào âm đạo rung rung. Đó là lúc Thúy Nga la ngất ngây:
- Ối trời ơi, ôi nước ơi. Tuyên cho lưỡi vào đó nửa hả anh? Anh không gớm hả anh? Chỗ đó em đi đái mà, dơ lắm người ơi.
Nga nói huyên thiêng, Nga nói loạn xạ. Đít Nga xàng bất tận liên tu. Tay nàng nhấn Tuyên vào háng nàng. Cái lưỡi Tuyên đã âm thần đưa nàng vào cơn mê.
- Anh muốn gần em không anh? Anh lên người nằm đi anh.
Tuyên leo lên, bú vú. Rồi chàng cầm cặc đưa nhẹ vào nhẹ vào. Nó lút từ từ, nó đi vào như người ta bắn một mũi tên vào cây chuối. Chàng không nghe Thúy Nga la đau đớn. Chàng chờ nghe cái sực.
- Em không còn trinh nữa anh ơi. Hai năm, tối nào cũng thủ dâm bằng quả chuối thì làm sao em còn trinh được. Anh cứ chơi cho đã đi. Trinh tiết mà làm gì Chỉ cần em không ngủ với người khác là được. Phải không anh?
Tuyên yên trì hơn. Chàng không mang trách nhiệm phá trinh Thúy Nga. Chàng chơi và nắc không còn bút nào tả được. Chàng ra, một cái ra sung sướng. Môi chàng đang được Thúy Nga hôn mặn nồng. Chàng ra không còn một giọt, và nằm bất động ra thở như kéo xe. Nga cũng cùng ra với chàng. Hai người cũng mệt như nhau. Nằm ngắm ánh trăng mười một tràn vào căn phòng...
- Mệt không anh? Thúy Nga hỏi. Nằm nghĩ một tý, rồi em bú cho anh.
Nhưng tiếng gõ cửa dồn dập, làm hai người vội mặc đồ Nga đến mở. CÔ bé Diễm thò đầu vào, và khoe với chị:
- Em vừa chơi với anh tài. Mệt quá. ảnh nói... chiều nay chị đã cho anh. Bây giờ chị xuống cho ảnh tiếp đi.
- Chơi như thế mà ảnh chưa ra. Em ra ba cái rồi. Chị nằm một mình trong này làm chi. Anh đang chờ chị dưới nhà xe.
Tuyên nghe và chàng đợi cho Diễm khuất, bỗng chàng chào Thúy Nga đi về biệt dạng. Chàng biết chiều nay Thúy Nga đã ân ái với người tài xế? Thế mà trong cuộc ái ân, nàng không hề hé môi cho chàng biết. Tuyên ra về vì thần tượng Thúy Nga sập đổ... Một mình Thúy Nga trở lại giường. Diễm đã gián tiếp khai hết. Cánh cửa phòng Thúy Nga vẫn mở hở. Một hồi lâu chờ không được, anh tài lò dò bước lên, gõ cưa. Thúy Nga nhìn thấy, nói:
- Chắc anh có uống thuốc hay sao mà chơi lâu dữ vậy?
- Dạ có, thuốc gia truyền. Uống một huấn có thể chơi đến ba ngày chưa thấy gì. Sao cô không xuống? Đợi gần chết, tôi đánh liều lên đây. Cô có sẵn sàng không, nếu không tôi xin rút lui...
Thúy Nga nửa như trách anh tài đã bộc lộ cho Diễm biết, nửa như nàng muốn tiếp tục cuộc truy hoan dang dở với Tuyên. Nàng kéo anh tài vào giường. Vẫn ánh sáng đó, vẫn giường nệm đó, chỉ có tình nhân đồi khác. Quả tình anh tài đã thi thố hết mình đêm đó với Người đẹp. Chàng cũng trịnh trọng banh lồn Thúy Nga, cũng bú, cũng móc mồng đóc cho Nga rên dữ dội, rồi mới lên đụ. Lần nầy chàng ra, chàng bắn những tinh khí mà cả buồi chiều, cả buồi tối tồn đọng lại tinh khí chàng bắn vào lồn Thúy Nga nghe từng tia một, Nga co giò, trân mình hứng chịu. Và chàng chơi tiếp đến ba giờ sáng mới thôi.
Đêm đó, Thúy Nga khóa cửa cho anh tài xế được an giấc. Đến sáng Nguyệt mới về. Sáng đêm, Nguyệt với Lý cũng mướn Hotel mà ân ái. Chàng quyết được giải ngũ, chàng quyết đụ cho Thúy An mang thai... Đứa con nầy chàng phải bế trên tay, phải được ôm hôn nó, chứ không như bé Thúy Nga, con đầu lòng.
Cũng đêm đó, Thúy An đã viết cho Lý bức thư:
"Anh Lý thương yêu,
Anh không biết em đã nhìn thấy cảnh tượng anh ân ái với mẹ chiều nay. Kề cả lúc anh ngồi uống cà phê và ăn bánh pa té. Anh sẽ ở lại nhà này. Còn gì hạnh phúc cho em bằng. Thương đôi mắt của anh mà phải chịu cảnh chồng chung, của Mẹ và của em. Anh phải cho em đứa con nhen anh. Làm thế nào cho nó giống anh như khuôn đúc mới được. Đặt nó tên gì nhỉ? Tên Hải nếu là con trai. Tên Quân nếu là con gái. Em chỉ mong có một đứa thôi và dứt. Mẹ hứa cho anh giải ngủ thì anh phải tin điều đó. Bà giàu sụ và quyền thế không ai bằng.
Tối nay em có tiết lộ sự thật với chị Nga, con anh, rằng em đã ngủ với anh. Con em sẽ gọi anh bằng bố, vì cả hai chúng ta đều là con. Chị Nga có vẻ không muốn biết anh là cha, một người cha nhiều trọng tội NGỦ VỚI MẸ.
Xin lỗi anh, em đã nghe lén hết chuyện của anh, cũng hên là anh không tiết lộ việc chúng mình chiều nay. Điều dó càng tốt. Vì không ai để ý, anh ăn nằm với em. Thôi nhé, ráng tẩm bổ cho đủ sức để cung cấp hai mẹ con, bà Nguyệt và Em. Em Thúy An".
Sáng ra, Lý nhận được thư. Nhân bà Nguyệt vào tắm, chàng lấy ra đọc, và ngồi tầng ngần. Chàng tầng ngần vì con chàng không muốn nhìn chàng. Chàng tầng ngần vì làm cách nào để đủ sức cung phụng cho hai mẹ con Nguyệt. Chỉ đêm hôm qua. . . bà bắt anh phải đụ bốn năm lần. Đụ cho tới sáng mới cho mặc quần. Còn sức đâu cho em Thúy An đây?
Riêng Nguyệt, nàng không tài nào quên được thằng con nuôi. Nàng cứ muốn ân ái với Lý suốt ngày suốt đêm. Đến những cậu sinh viên bà chọn để thế Lý, bà cũng chơi không ngừng nghĩ, Bà tắm xong, cứ để thân hình lồ lộ như thế bước ra:
- Chơi nữa không con? Nước mát làm Mẹ hồi sinh, và muốn ân ái nữa... Mẹ muốn suốt ngày con để cu vào lồn Mẹ, ăn cũng để, ngu cũng để... không cho con đi đâu một bước mà không có mẹ nhen.
Lý làm bộ cười cười, nhưng trong bụng âu lo bà dâm như xưa kia. Nguyệt bảo chị làm nấu các món ngon và bổ cho buổi cơln trưa... Chàng đi thờ thẩn ngoài hiên, bất giác gặp Thúy An. Chàng làm bộ gọi nàng là cháu để bà Nguyệt không chú ý.
- Mẹ đi đâu rồi? Thúy An hỏi. . .
- Mẹ vào bếp nấu ăn với chị làm. Lý trả lời.
- Tưởng Mẹ đi đâu (nàng hạ giọng). Anh vào phòng em chơi. Nghe rõ nhưng Lý làm bộ:
- Cái ao cháu mặc đẹp ghê nhen. Không biết có phải tại cái áo hay tại người mặc? Cái sân bỗng sáng trưng...
Đến phiên chàng nhìn quanh và hạ giọng:
Đừng gọi anh bằng anh. Nhỡ Bả nghe được là lớn chuyện à...
Thúy An cười bí hiểm, nàng nước đi nhè nhẹ, cho Lý thấy nằng thướt tha, hấp dẫn. Nàng vào bếp nấu phụ với mẹ. Lý sung sướng được gần hai mẹ con cùng lúc Nhưng Thúy An hấp dẫn với chàng hơn, và dâm thì không bằng bà Nguyệt.
- Mẹ nấu gì đó, cho con phụ với được không? Thúy án nói.
- Cha, trời bữa nay thế nào cũng bão. Từ nào tới giờ mới nghe cô con gái của Mẹ nói một câu như thế. Có thật con muốn phụ không.
- Không, con vào đây làm chi. Mẹ đưa con lựa nấm cho. Cả đêm qua Mẹ với chú Lý... dữ dội như trời mưa hả...
Nàng làm bộ thơ ngây hỏi mẹ, nhưng thực nàng đang đìêu tra. . .
- Thì cũng như đêm khác thôi. Nhưng với Lý, mẹ thích hơn những người khác. Lý có thể để luôn trong đó mà ngủ cũng được.
Bà ngưng tay, không lặt tôm nữa, mắt nhìn ngẩn ngơ ra khung cửa.
- Gần hai mươi năm rồi hai người mới gặp lại. Chả trách.
- Không, từ hồi nó còn bé cũng thế... Hai mẹ con cứ tối ngày ôm nhau . . . ôm nhau . . . Cho đến ngày Mẹ mang thai, thì ông ngoại chia duyên rẻ lứa. Đến bây giờ mẹ mới gặp lại đứa con nuôi... Bà thẩn thờ, thở hắt ra, đôi mắt chau lại.
Xin lỗi, con làm mẹ mất vui. Thúy An nói. Tại con vô tình chớ bộ. Nhưng sao anh ấy là con nuôi... mà...ăn nằm với Mẹ ?
- Tại định mạng bắt mẹ phải thương nó như người yêu Mẹ không gần ai mà được thỏa mãn sung sướng như với Lý.
Nàng định nói "Con cũng thể' nhưng lại thôi.
- Mối tình đẹp đó chứ. Con mà yếu Mẹ. Hèn chi hôm qua đến giờ mẹ không hề hé môi cho chị Thúy Nga gặp Cha.
- Ừ Gặp làm chi? Chúng nó gặp. nhau, biết gọi nhau bằng gì ? Bà lại buông cái dao, sửng sờ. . . như người bị ma hớp hồn.
Mẹ nói dối Lý là cái bào thai đó, mẹ đã bị ông ngoại bắt phá rồi.
- Nhưng còn cặp mắt? Cặp mắt nhung đó chạy trốn đi đâu??? Thúy Nga giống hệt Lý Cặp con mắt. Có dấu Trời cũng không khỏi.
- Hình như chị Thúy Nga cũng biết mà không muốn nhìn mặt cha, đó mẹ .
Nguyệt quay phắc nhìn cô con gái.
- Sao Thúy Nga biết con?
- Thế mới lạ đời... Thôi con không nói nữa. ừ, mà cặp mắt nhung của chú Lý đẹp thật, cả khuôn mặt nữa hả mẹ?
- Khuôn mặt vàng của Mẹ đó. Hôn hoài không biết chán, đã vậy trên giường... thôi con còn nhỏ quá mẹ không nói đâu.
Bà đâu có ngờ sáng hôm qua, chàng đã ái ân với Thúy An đến ba lần, và ra trong Thúy An đến hai lần...
- Còn con, bồ bịch gì đâu chẳng thấy vậy? Nguyệt hỏi.
- Dạ, con còn nhỏ mà, nôn nóng gì... Chừng nào mà chẳng được. Quả tinh, bà Nguyệt hoàn toàn không ngờ cô con gái tên Thúy An đã bị cha sở tên Kiêm phá
trinh. Và sáng hôm qua nàng đã ngủ luôn với Lý.
- Trong tháng này mẹ có đi đâu xa không? Thúy An hỏi.
- À mẹ định nói thì con hỏi. Mẹ phải đi Singapor ba ngày để lấy hàng. ở nhà con trông chừng giùm chú Lý cho mẹ, không cho đi đâu nghe.
Bữa cơm thịnh soạn được dọn ra. Mọi người ngồi vào ngoại trừ Thúy Nga cáo bệnh không ăn. Chân Thúy An dầm lên bàn chân của Lý.
- Ngày mai, mẹ có việc phải đi xa. Con ở nhà có đi đâu thì dẫn các em theo, như Thúy An...
Lý Dạ trong lòng mừng khấp khởi. Chàng với Thúy An được dịp bằng vàng. Sáng hôm sau chiếc xe Mercedes vừa khỏi cổng, chạy chưa được mười cây số, Lý đã chạy qua phòng Thúy An. Chuyện ái ân vụng trộm này chỉ có Thúy Nga biết. Nhưng nàng tỉnh bơ, mà trong dạ quyết phải rình xem hai người ân ái. Cánh cửa phòng Thúy An đóng lại, nàng nhét luôn ồ khóa, phòng hờ có ai nhìn lén. Nhưng cái lỗ nhỏ trên đầu cửa thì nàng không biết. Cái lỗ đó đã cho Thúy Nga thấy tử khai thiên lập địa cảnh hai người Đụ nhau.
Lý trong lòng mừng lắm, ôm Thúy An hôn lấy hôn để Nàng mặc có một cái xú cheng và quần lót mỏng dành, cũng ôm hôn dôi mắt đẹp của Lý.
- Mấy bữa nay bả có bắt anh chơi nhiều không? Thúy An hỏi.
- Khỏi nói, nhưng anh quyết để dành sinh lực cho em. Nhất định em phải mang thai với anh, con anh phải do em sanh anh mới chịu. Đôi mắt thì giống anh, còn chuyện khác phải giống em.
Hai người nút lưỡi nhau hàng mười mấy phút.
- Anh cởi đồ ra đi, và cởi cho em nữa. . . .
Lý cởi áo cho mình, rồi cởi luôn quần đùi, và cởi xú cheng xì líp cho Thúy An. Hai người trần trụi giống như giống người ăn lông ở lỗ ngày xưa. Họ ôm nhau da diết. Đặc biệt Thúy An cứ hôn đôi mắt nhung của: Lý
- Anh ơi, đôi mắt anh hôn đã quá. Con em sẽ giống anh như khuôn đúc nghe anh Lý.
Ngoài này, Thúy Nga bị sức dâm trong kia hấp dẫn, nàng bó gối chịu trận. ước gì, người trong kia không phải là cha nàng, nàng đã xin Thúy An chia xẻ tình yêu Con cặc của: Lý dài và to dễ sợ quá. Nó dài và to đến độ Thúy Nga không thể tưởng tượng được nó sẽ vào trong Thúy An dễ dàng. Dài to mà lại trắng hồng, chứ không đen như của anh tài xế. Thúy An quỳ xuống, ngoạm con cặc mà bú ngon lành, Lý ngửa mặt lên trời mà la gào.
- Gặp gỡ làm chi như thế này hỡi trời? Thúy An sẽ mang thai với con, điều đó không gì lạ. Nhưng con có mang tội đã gần Mẹ gần luôn con không trời đất? Có thất đạo không?
Nói đạo đức mà chân chàng đứng yên chồ Thúy An ngậm bú. CÔ bé miệng cứ bú mà vẫn âm ư sung sướng.
Thúy Nga thèm quá, ước gì giờ đó mà có một người tình, nàng sẽ xin làm giống hệt trong kia... Đẹp nhất là hình ảnh Thúy An ngưng bú, ìấy con cặc Lý chà lên tóc, lên mặt, lên mũi nàng...
Cặc ơi, định mạng phải không? Hãy cho ta hưởng trong ba ngày, và sau ba ngày đó hãy cho ta mang thai nhen? Lát nữa mình đứng chơi thử coi sướng hơn nằm nhen anh?
Lý gật đầu, Thúy An nói gl mà chàng chống lại, vì tất cả cho nàng. Nàng là bà chủ.
- Đút thử vô đi anh Lý . . . .
Lý cong người lại, cầm cặc đút vô lồn Thúy An. Nó vào, nó vào ngoan ngoãn, êm ngọt, và suông sẻ. Thúy an cong người lại hưởng.
Thúy Nga ngoài này như chết cứng. Nàng cho tay vào đùi kẹp cứng mà rên nho nhỏ. Nhưng tiếng rên đó bay vào phòng, Thúy An nghe thấy được, nàng càng làm dữ dội hơn. Còn gì sướng bằng hình ảnh người cha đang làm tình với em mình? Nàng hôn mu bàn tay để tưởng tượng là đang hôn người đàn ông khác.
Con cặc Lý được đưa vô, đưa ra, nhờ Thúy An biết thụt hôn lùi tới. Nó bóng lưỡng dễ thương làm sao, làm Thúy Nga phải chết mê . . . .
- Úi úi sướng lắm mình ơi. Ba ngày bà mẹ em đi vắng, hai vợ chồng mình không rời ra nhen anh. Anh đẹp quá Lý ơi...
- Em cũng đẹp nữa Thúy An. Hình ảnh của em là Nguyệt khi còn nhỏ. Hai vú em đang cà ngực của anh kìa... mình chơi cái này tới trưa nhen em? Thúy An?
- Dạ, cứ chơi chừng nào ra, chơi tiệp. Chơi cho em phải mang bầu mới thôi. .
- Nhưng lỡ mẹ am biết thì sao?
- Mẹ em biết hả? Cũng như ông ngoại phát giác ra Mẹ mang thai với anh thôi. Nhưng lần này Mẹ không đuổi anh đi đâu. Vì Mẹ thương anh hơn vàng hơn ngọc... úi đụ đã quá anh ơi... Lý của em ơi. Anh phải đụ sao cho em ngất lên em mới chịu Lý.
Chàng bế thốc Thúy An lên mà đụ. Thúy An co hai chân quấn lấy người hùng, tha hồ nấc.
Ngoài kia Thúy Nga chịu không nổi phải la lên:
- Trời ơi, xuống đây mà coi hai người đụ nè trời.
Con chịu không nồi nữa. Phải có một con cặc cho con chơi con mới thỏa...
- Biết ai kêu gào thảm thiết vậy không anh Lý?
- Không. Lý bảo.
- Cơn gái cưng của anh đấy, chị Thúy Nga.
- Làm sao nó thấy mình chơi mà la?
- Chắc là. . . nhìn lổ khóa. . . Nắc mạnh nữa đi anh, sướng quá, em sắp ra rồi, chịu không nồi nữa anh ơi.
Cặc của anh to và dài quá. Cặc này mà chơi bà già thì uổng quá. Anh phải đụ trẻ như em...
Thúy An ôm nắc từng đợt, và nàng la lên:
- Lý ơi, tuổi của anh cũng đáng Cha em, mà sao anh đụ em đã quá Lý ơi. Nắc mạnh nữa đi anh. Sướng quá sướng. hơn đụ người khác. Đưa đôi mắt đây cho em hôn. úi, đẹp quá. Tôi giao hoan với tài tử ngoại quốc chớ không phải là Lý, chồng của Mẹ tôi. Nghe nè, đó, anh có nghe em ra trong anh không hả Lý. Còn, còn nữa ra nhiều đi, xịt hết khí trong lồn em đi. Bữa nay là lần thứ ba anh đụ em. Thế nào cũng mang thai với anh Lý ơi là Lý ơi.
Nàng nói lớn, thật lớn, cốt cho Thúy Nga nghe. Lý lại ra trong nàng xối xả. Những giọt khí nóng rang tràn vào lồn nàng không ngưng. Và Lý mệt quá nằm bật ra thở, như chết rồi.
Ngoài kia, quả Thúy Nga đã bị cảnh dâm dật chịu không nổi. Nàng về phòng riêng, cầm trái chuối to và dài bằng cặc của Lý. Nàng cởi quần, cởi áo ra như con điên, dện khóa chặt cửa. Nằm lên giường, thòng hai chân xuống, và nói:
- Thúy An ơi, em chơi con cặc gì mà to và dài ghê sợ vậy? Của chú Lý hả? Trời ơi chị nhìn thấy hết từ đầu. Chịu không nổi, chị đã về lấy một trái chuối cũng to và dài không kém. Chị vạch lồn, đút vô thủ dâm đây em. Trời ơi, chị đang tưởng tượng cảnh chú Lý đụ em đây Cặc chú Lý dài và to quá... Chị đang thụt quả chuối nay...
Bên phòng Thúy An im lặng. Lý đang nhắm đôi mắt liu hiu như ngủ. Thúy An không nghe gì nữa bean ngoài. Tiếng Thúy Nga cũng im bặt. Như vậy là thế nào. Thúy An đoán là bà chị đã chịu không nổi đã về phòng tự thủ dâm.